
Gần
đây, một luận thuật hoàn toàn mới dựa trên cơ học lượng tử đã chứng
minh sự bất tử của linh hồn do nhà khoa học Mỹ – Giáo sư Robert Lanza
đưa ra đã được các phương tiện truyền thông toàn cầu thông báo rộng rãi,
và thu hút được nhiều sự quan tâm, đồng thời cũng gián tiếp chứng thực
những nhận thức vốn có về sinh mệnh của giới tu luyện. (Fotolia)
[Đại Kỷ Nguyên ngày 26 tháng năm 2014]
(Phóng viên Đại Kỷ Nguyên – Kỷ Tiểu Minh báo cáo tổng hợp) cái chết đối
với mọi người có dư vị gì? Một lần là kết thúc hết chăng? Hay là sinh
mệnh bắt đầu một cuộc hành trình mới? Mặc dù dân gian và giới tu luyện
đều cho rằng linh hồn là bất diệt, con người có luân hồi chuyển thế,
nhưng giới khoa học từ trước tới nay vẫn không thể tìm thấy bằng chứng
để phủ nhận điều này. Gần đây, một luận thuật hoàn toàn mới dựa trên cơ
học lượng tử đã chứng minh sự bất tử của linh hồn do nhà khoa học Mỹ –
Giáo sư Robert Lanza đưa ra đã được các phương tiện truyền thông toàn
cầu thông báo rộng rãi, và thu hút được nhiều sự quan tâm, đồng thời
cũng gián tiếp chứng thực những nhận thức vốn có về sinh mệnh của giới
tu luyện.

Giáo sư Robert Lanza tại đại học y
Wake Forest North Carolina từ quan điểm của cơ học lượng tử đã chứng
minh “linh hồn là bất diệt” (Alex Wong / Getty Images)
Sự hiểu biết hoàn toàn mới của giới khoa học “linh hồn là bất diệt”
Giáo sư Robert Lanza tại đại học y Wake
Forest North Carolina, thông qua nghiên cứu đã phát hiện, trong cơ học
lượng tử có đủ bằng chứng cho thấy con người không hề biến mất, tử vong
chỉ là ảo ảnh được tạo thành bởi ý thức của con người.
Lanza nói: “Khi tim người ngừng đập, máu
ngừng chảy, khi các nguyên tố vật chất ở trong trạng thái ngừng lại, thì
ý thức con người vẫn tiếp tục hoạt động, ngoài sự hoạt động của thân
thể xác thịt này, còn có những “thông tin lượng tử” khác siêu việt trên
cả thân thể xác thịt, hoặc có thể nói một cách thô tục là “linh hồn”.
Lanza cũng đưa ra những luận thuật về
trung tâm sinh vật (biocentrism) mà đã ủng hộ các quan điểm của ông :
sinh mệnh sáng tạo ra vũ trụ, có ý thức cá nhân rồi mới có sự tồn tại
của vũ trụ, thực chất về sinh mệnh và các sinh vật là trung tâm thực sự
của thế giới, sau đó mới có vũ trụ, vũ trụ bản thân nó không thể tạo ra
sinh mệnh; ý thức sẽ làm cho thế giới biến đổi một cách có ý nghĩa, thời
gian và không gian chỉ là công cụ của ý thức nhân loại. Cách nhìn về vũ
trụ này là rất gần với nhận thức về vũ trụ của tôn giáo và giới tu
luyện, mà trong đó ý thức của Sáng Thế Chủ đã tạo ra vũ trụ và sinh
mệnh.
Phát hiện của Lanza khiến cho sự tranh
luận trong thời gian dài giữa “duy vật luận” và “duy tâm luận” trở nên
vô nghĩa, từ một phương diện khác nó đã chứng minh tính chính xác của
pháp lý “vật chất và tinh thần là nhất tính” trong giới tu luyện.
Người có tín ngưỡng đều tin rằng linh hồn
(nguyên thần) là bất diệt, tin tưởng vào luân hồi chuyển thế, và không
ít người đã từng trải qua kinh nghiệm cận tử. Hai năm trước, nhà vật lý
học nổi tiếng người Anh Roger Penrose, phó chủ nhiệm trung tâm nghiên
cứu ý thức đại học Arizona của Mỹ – tiến sĩ Stuart Hameroff đã khẳng
định tính xác thực của kinh nghiệm cận tử. Họ cho biết, khi người ta
chết đi, các vật chất lượng tử cấu tạo nên linh hồn rời khỏi hệ thống
thần kinh và sau đó tiến nhập vào vũ trụ, lúc ấy sẽ xuất hiện trải
nghiệm cận tử. Khi các bệnh nhân xuất hiện kinh nghiệm cận tử, linh hồn
rời khỏi cơ thể, trở lại vũ trụ, nếu bệnh nhân tỉnh lại, linh hồn sẽ lại
một lần nữa quay trở về thân thể.
Tiến sĩ Hamer Rove tiến thêm một bước về
nhận thức, linh hồn được cấu thành từ vật chất cơ bản nhất của vũ trụ,
có thể là xuất hiện đồng thời với thời gian. Bộ não con người chỉ là bộ
máy tiếp nhận và khuếch đại các ý thức nguyên lai (cấu trúc bên trong
vốn có trong không gian). Nhận thức này của Hamer Rove cũng là tương đối
gần với cách nói của giới tu luyện. Giới tu luyện cho rằng, bộ não chỉ
là một nhà máy gia công, bản thân nó không thể tự tạo ra ý thức tư
tưởng, chức năng chủ yếu của nó là tiếp nhận những tín tức từ vũ trụ và
gia công thành ngôn ngữ, rồi biểu đạt ra ngoài.
Như thế rốt cuộc linh hồn tồn tại ở đâu?
Giáo sư Lanza cho rằng, linh hồn không chỉ tồn tại trong vũ trụ của
chúng ta, mà nó còn có thể tồn tại trong một vũ trụ khác. Năng lượng của
ý thức linh hồn tại mỗi điểm có thể được chiêu hồi trở lại và đưa vào
một thân thể khác. Cùng với sự việc này, nó tồn tại trong thế giới chân
thực bên ngoài cơ thể vật lý, nhưng lại rất có thể sẽ là một vũ trụ
khác. Cách nói này từ góc độ lập luận khoa học đã chứng minh tính chân
thực của luân hồi chuyển thế.

Nhà vật lý nổi tiếng người Anh Roger
Penrose chỉ ra, khi người ta chết đi, các vật chất lượng tử cấu tạo nên
linh hồn rời khỏi hệ thống thần kinh và sau đó tiến nhập vào vũ trụ, lúc
ấy sẽ xuất hiện trải nghiệm cận tử. (Ảnh cắt ra từ clip)
Phó chủ nhiệm trung tâm nghiên cứu ý
thức đại học Arizona của Mỹ – tiến sĩ Stuart Hameroff cho rằng, linh hồn
được cấu thành từ vật chất cơ bản nhất của vũ trụ, có thể là xuất hiện
đồng thời với thời gian. Mà não người chỉ là bộ máy tiếp nhận và khuếch
đại các ý thức nguyên lai (Ảnh cắt ra từ clip)
Giới tu luyện từ lâu đã có luận định “Nguyên thần bất diệt”
Cái mà người phương Tây gọi là linh hồn,
trong giới tu luyện ở phương Đông gọi là “nguyên thần”. Trong giới tu
luyện, bất luận là Phật gia hay Đạo gia, đều nhận thức rằng nguyên thần
là bất diệt. Một sinh mệnh chết đi, chỉ là sự tử vong của xác thịt bề
mặt, linh hồn của nó sẽ lại tiếp tục chuyển sinh, tiến nhập vào sinh
mệnh của một cuộc hành trình khác. Và không chỉ con người có nguyên
thần, mà vạn vật đều có linh (nguyên thần). Điểm này cũng đã sớm được
chứng thực bởi những phát hiện khoa học.
Ngay từ năm 1966, tại cục tình báo trung
ương Mỹ, chuyên gia Cleve Backster đã sử dụng máy phát hiện nói dối để
tiến hành một loạt các thí nghiệm khoa học trên thực vật, và đã xác nhận
rằng thực vật không những có ý thức, mà còn có hoạt động tình cảm cao
cấp, có thể phân biệt được người, ngoài ra còn có công năng siêu cảm.
Thí nghiệm của Backster làm chấn động toàn thế giới, rất nhiều các quốc
gia trên thế giới đã lặp đi lặp lại các thí nghiệm của Backster để xác
nhận tính chân thực trong các thí nghiệm của ông.
Sự khác nhau lớn nhất trong các thảo luận
về sinh mệnh của giới tu luyện và các nhà khoa học chính là ở chỗ: giới
tu luyện là nhìn vũ trụ từ vi quan cho tới hoành quan, xem xét nó trên
cả một diện, chứ không phải chỉ một điểm. Còn các phương pháp lý luận
khoa học thì bắt đầu từ một điểm (ví dụ: phân tử), rồi tiếp tục đi sâu
vào nghiên cứu (phân tử, nguyên tử, hạt nhân nguyên tử, proton, ….).
Vì thế, giới tu luyện cho rằng, cả một
tầng các phân tử chính là một không gian, các nguyên tử tổ hợp thành
phân tử lại là một không gian còn lớn hơn, vi quan hơn. Vì vậy, khi một
sinh mệnh chết đi, chỉ là cấu trúc phân tử bề mặt này của cơ thể bị giải
thể, tầng vi quan hơn của cơ thể (do các nguyên tử cấu thành) trong
không gian nguyên tử thì vẫn còn tồn tại.
Còn về nguyên thần (linh hồn), giới tu
luyện cho rằng nó mới chính là sinh mệnh chân chính vĩnh hằng, thân thể
người hoặc động vật hay thực vật chỉ đóng vai trò tải thể của nguyên
thần (linh hồn), là nơi để hoàn thành các quá trình sống của sinh mệnh.
Đây là những gì mà mọi người thường gọi là luân hồi chuyển thế. Giới tu
luyện cho rằng, một nguyên thần (linh hồn) phải xuống địa ngục chịu tội
trả nợ, hay là chuyển sinh thành động vật hoặc thực vật, đều là do các
sinh mệnh cao cấp hơn dựa trên những biểu hiện thiện và ác trong các
kiếp sống trước của sinh mệnh ấy mà quyết định.
Về vấn đề này, ông Gia Cát Minh Dương, một
nhà văn độc lập cho biết: “‘linh hồn bất diệt” là một chủ đề rất lớn,
nó liên quan đến sinh mệnh, vũ trụ và luân lý đạo đức v.v… nó vượt qua
lĩnh vực nhận thức của nền khoa học nhân loại. Mặc dù các luận chứng
chứng minh “‘linh hồn bất diệt” của Robert Lanza và các nhà khoa học
khác không chắc đã hoàn toàn chính xác, nhưng lại có một ý nghĩa rất đặc
biệt, nó đã phá vỡ những điều cấm kỵ của khoa học, khiến mọi người phải
suy nghĩ lại về cội nguồn của ý thức tư tưởng, nguồn gốc và ý nghĩa
thực sự của sinh mệnh, mối quan hệ giữa con người và vũ trụ, và những
hậu quả của hành thiện và làm ác .v.v… “